Ngọt ngào đến mấy cũng tan thành mây
Dại khờ thuở ấy khi đan bàn tay
Yêu thương trao hết chỉ giữ lại đây thân gầy
Xem như em chẳng may
Nỗi buồn em giấu sau lớp màn mưa
Gượng cười khi biết
Em là người giữa hai người
Còn lại gì cho nhau
Ngoài những lời ngôn tình quá dư thừa
Em không muốn nghe